Là cha mẹ, ai cũng mong muốn con mình thông minh, khỏe mạnh. Tuy nhiên, không phải bậc cha mẹ nào cũng may mắn như vậy, có những người phải đối diện với sự thật rằng con mình sẽ mãi mãi không thể là một đứa trẻ bình thường như bao bạn bè đồng trang lứa. Tuy nhiên, thay vì bỏ rơi đứa trẻ, họ quyết định chăm sóc và yêu thương chúng đến hết cuộc đời.
Câu chuyện của chị Phương Quỳnh (quê Cà Mau, hiện sống tại TP.HCM) đã khiến nhiều bà mẹ phải bật khóc. Cô là mẹ của hai con lớn Trần Vinh Quang (4,5 tuổi, biệt danh Cà ri) và cậu út Trần Vinh Kỳ (2,5 tuổi, biệt danh Bánh Mì). Curi là em bé bị dị tật não, dù đã gần 5 tuổi nhưng em chưa biết nói, sinh hoạt hàng ngày gặp nhiều khó khăn hơn so với các bạn cùng trang lứa.
Anh thiểu não ngọt ngào nhìn em âu yếm
Anh em Cà Ri và Bánh Mì vui vẻ bên nhau
Em bé bại não thử giày
Phát hiện thai nhi bất thường từ tuần 25
Quỳnh cho biết, thực ra cô đã biết thai nhi có vấn đề từ những tháng giữa thai kỳ. Tuy nhiên, bà mẹ trẻ chưa một lần đắn đo hay nghĩ đến việc bỏ con. Với cô, con cái là niềm hạnh phúc mà ông trời đã ban tặng, dù là đứa trẻ nào cô cũng sẽ hết lòng yêu thương và chăm sóc.
"Dì tôi là bác sĩ sản khoa nên phát hiện thai nhi bị dị tật ở tuần thứ 25, siêu âm hình thái học phát hiện não bộ có vấn đề. Tuy nhiên, để biết rõ hơn, tôi đã phải làm rất nhiều xét nghiệm tại bệnh viện. Sau khi tư vấn, siêu âm, chọc ối … và làm nhiều xét nghiệm, kết quả là phần não đó có vấn đề, bác sĩ chẩn đoán bé có thể bị liệt, chưa bao giờ tôi nghĩ đến việc bỏ con. Tôi quyết tâm hy sinh vì anh. Dù biết anh khó khăn nhưng tôi chưa bao giờ có ý định bỏ cuộc.

Anh em Cà Ri và Bánh Mì rất yêu nhau.
Khi biết con bị dị tật, tuần nào tôi cũng từ Cà Mau lên TP.HCM khám thai, quãng đường 350km, khám cũng khóc, đi đi lại lại khóc vì thương con. , tôi không hiểu tại sao mình lại rơi vào hoàn cảnh này. trớ trêu như vậy. Ngày còn nhỏ, nhìn những đứa trẻ bị não úng thủy, tôi thương lắm, không thể nghĩ rằng mình lại sinh ra một đứa con bệnh tật như vậy. Từ nhỏ, tuần nào tôi cũng đến trung tâm bảo trợ xã hội thăm các em ốm đau”.Quỳnh nhớ lại.
Biết mẹ của 2 con quá khó khăn nên họ hàng, làng xóm, láng giềng và đặc biệt là chồng chị Quỳnh luôn ra sức yêu thương, chăm sóc vợ. Anh luôn là người rất mạnh mẽ và cương quyết trong mọi trường hợp để cố gắng trở thành chỗ dựa tinh thần cho hai mẹ con. Tuy nhiên, đến một ngày, Quỳnh phát hiện ra chồng mình đã bật khóc vì thương con nhưng lại giấu giếm, sau thời gian đó, bà mẹ trẻ quyết tâm cố gắng hết sức để mọi người không phải buồn vì mình.


Cậu bé Cà Ri dễ thương, luôn lạc quan và vui vẻ dù đang bị bệnh.
"Sau này, khi tôi mang thai em bé, dì nói hãy sinh con cho tôi, ông trời không bao giờ đóng cửa đời người, cánh cửa này đóng lại nhất định sẽ có cánh cửa khác mở ra. Lúc đó tôi buồn lắm. Tự tin mang thai, tôi cũng có kinh nghiệm nên mình ăn uống điều độ, giữ gìn sức khỏe, còn chuyện linh tinh thì không phải do yếu tố bên ngoài mà do yếu tố tự nhiên trong quá trình định hình.. Nếu có thai thì mình sẽ có thai.
Tôi không thể kiểm soát điều này. Nhiều mẹ bảo sao mình có bầu mà không đi khám hay uống thuốc gì nhưng mình thấy kiến thức của mình hạn hẹp lắm vì mình chưa trải qua trường hợp nào. Tôi muốn khẳng định rằng kiến thức về thai kỳ của tôi rất rộng, những gì bác sĩ tư vấn chỉ là một phần nhỏ để giữ cho em bé khỏe mạnh, còn yếu tố tự nhiên cũng quyết định rất nhiều".tâm sự của bà mẹ hai con.
Tôi dị dạng nhưng trái tim tôi vẫn biết yêu
Hiện tại, cậu bé Curi mỗi ngày đi tập vật lý trị liệu 2 tiếng, buổi sáng vợ chồng chị Quỳnh thay phiên nhau đón và chăm sóc bé. Bận rộn nhưng bà mẹ trẻ không thuê người giúp việc vì đây là thời điểm con phát triển mạnh về trí tuệ nên cô muốn ở bên con vun đắp tình cảm. Chị Quỳnh cho rằng, nếu hai vợ chồng thuê người dọn dẹp nhà cửa định kỳ thì trách nhiệm của bố mẹ là chăm sóc, dạy dỗ, nói năng với con cái.
Con ốm đau chắc chắn việc chăm sóc sẽ rất khó khăn. Nói về điều này, bà mẹ trẻ tâm sự: "Lúc ốm, chăm cháu cũng hơi vất vả nhưng tôi đã sinh 2 bé nên chắc việc chăm 2 bé cũng vất vả không kém. Curry rất ngoan, không quấy khóc, không la hét hay đập phá. Mọi thứ, sống một cuộc sống yên bình. cuộc sống rất tốt. Khi tôi bảo bé ăn, ngủ và tắm, tôi rất nghe lời và không chống cự. Tôi rất tình cảm, tôi yêu anh trai và bố mẹ, tôi sẽ khóc khi tôi thấy họ la hét.

Hai anh em luôn yêu thương và hòa thuận.
Tôi không giải thích cho Bánh Mì về bệnh tình của anh trai tôi, bởi vì tôi cũng cảm thấy anh ấy không bình thường. Mỗi lần Cà Ri Bò, Bánh Mì lại động viên con cố gắng hơn, chơi với con... mẹ thấy con hơi thiệt thòi nên mẹ rất bảo vệ con, mọi thứ cứ diễn ra rất tự nhiên nên không cần giải thích. Với Curry, hạnh phúc của tôi rất đơn giản, tôi cần được ăn ngon, ngủ kỹ, được ở bên gia đình".
Nhiều người cho rằng biết con bị bệnh mà vẫn quyết định sinh con là ích kỷ, Quỳnh tâm sự: "Tôi khẳng định điều người ta lo là tương lai, còn hạnh phúc là ở hiện tại. Chuyện chưa xảy ra không ai lo được nên tôi tập trung cho hiện tại, cố gắng gây dựng tài chính, dành dụm nuôi con để sau này tương lai, dù cha mẹ không còn nữa, các em vẫn có những lựa chọn tốt hơn cho tương lai.


Dù bị bệnh nhưng Curi rất yêu thương anh trai, bố mẹ đã mắng cậu vì khóc lớn để bênh vực anh.
Bạn không cần phải khỏe mạnh để được hạnh phúc. Có những người không may mắn gặp tai nạn như tai nạn… thì cũng phải cố gắng. Tôi không thể bỏ con vì tôi không thể, chăm sóc nó là trách nhiệm của một người mẹ. Lớn lên, tôi yếu đuối, tôi tự ti, tôi không thể trưởng thành, đó là vấn đề và số phận của tôi. Thành công hay thất bại là do bạn chứ không phải ai khác.
Có những thứ chúng tôi có thể kiểm soát và có những thứ chúng tôi không thể, chúng tôi đang cố gắng làm mọi thứ cho con mình. Sau này em cũng không cần lo lắng nhiều, tốt nhất nên chuẩn bị sẵn tinh thần để nếu nó đến cũng sẽ tốt đẹp và nhẹ nhàng hơn".
https://afamily.vn/phat-hien-thai-nhi-bat-thuong-o-tuan-25-me-song-chet-giu-lai-cau-be-45-tuoi-hien-tai-di- hoàn thành