Chị Thu có một cô con gái 13 tuổi rất thích giật tóc. Lúc đầu, bé Lam lấy tóc chọc vào tai, sau đó nhổ từng chiếc một. Đặc biệt, khi học tập căng thẳng quá, trẻ sẽ đưa tay lên đầu giật tóc và hậu quả là trên đỉnh đầu bị hói một mảng to bằng lòng bàn tay. Có những lúc ngồi trên ghế sofa hay xem tivi, Lâm cũng đưa tay lên giật tóc, khi bị mẹ mắng thì quay sang nhổ... lông mày hoặc lông mi.
Mỗi lần bước vào phòng con gái, chị càng thêm tức tối vì thấy tóc vương vãi khắp nơi, từ gầm giường, sàn nhà cho đến bàn học.
Dọa con bằng mọi cách như cho con soi gương, chụp ảnh mảng hói cho con xem nhưng không được, cuối cùng chị Thu đành phải đưa con đi khám. Kết quả giám định pháp y cho thấy con gái bà bị bệnh tâm thần với hội chứng giật tóc. "Đau lòng quá! Con ngoan, im lặng một chút đi! Hình như con bị trầm cảm mà bố mẹ không biết. Thấy con giật tóc, bố mắng con. Không ngại đưa con đi gặp bác sĩ tâm lý vì ngại, vì ngại. bạn nghĩ con mình có thể như vậy sao!?”, chị Thu bộc bạch.
Nhổ tóc có phải là dấu hiệu của bệnh trầm cảm?
Đây là căn bệnh hiếm gặp trong số các bệnh rối loạn tâm thần. Nó có thể đến bất ngờ với ai đó, vào thời điểm hoặc độ tuổi không thể đoán trước. Khác với các bệnh tâm thần khác như hoang tưởng, động kinh, bệnh này không thể phát hiện bằng điện não đồ mà chỉ dựa vào chẩn đoán lâm sàng.
Cuốn sách Tâm bệnh học - Cardinal viết rằng khoa học gọi đó là hội chứng Tic, tức là một hành động được lặp đi lặp lại thường xuyên một cách vô thức, không kiểm soát. Bệnh tâm thần nhẹ. Cùng loại còn có: Mút ngón tay cái, cắn móng tay, lắc đầu, mắt máy liên tục...
Vì vậy, khi thấy trẻ có những “sở thích” hay “thói quen” giật tóc không kiểm soát được, bạn nên:
- Hướng trẻ sang hoạt động khác khi có hành động này.
- Cho trẻ kể chuyện, cho trẻ xem tranh về hậu quả của nó.
- Mọi người trong gia đình luôn nhắc nhở và uốn nắn em ngay khi em có hành động đó.
- Dành nhiều thời gian trò chuyện với trẻ, sau đó cố gắng để trẻ bận rộn nhưng thoải mái, giữ cho đầu óc thoải mái, tay luôn bận rộn để trẻ ngừng giật tóc.
Nếu đã áp dụng các biện pháp trên trong thời gian dài mà trẻ vẫn không từ bỏ sở thích giật tóc thì cha mẹ nên đưa trẻ đến bệnh viện tâm thần để được điều trị sớm, tránh ảnh hưởng đến sức khỏe. hoạt động hàng ngày của trẻ.
Tuy nhiên, không phải đứa trẻ nào thích bứt tóc cũng có vấn đề về thần kinh hay là dấu hiệu của bệnh trầm cảm. Có thể nó chỉ dừng lại ở những hội chứng nhẹ như vậy. Đôi khi do quá căng thẳng hoặc chưa ý thức được công việc của mình, trẻ thường hành động một cách vô thức. Cha mẹ cần quan tâm đến con cái để có biện pháp ngăn chặn kịp thời, tránh để hành động của con trở thành thói quen khó bỏ.
Cha mẹ không nên lơ là nhưng cũng đừng quá lo lắng, nhất là đừng khiến trẻ nghĩ rằng mình đang gặp vấn đề nghiêm trọng. Đa số trẻ em nếu nhận được đủ tình yêu thương, sự quan tâm, tôn trọng của cha mẹ (thể hiện vừa đủ, không thiếu, không thái quá tạo cho trẻ cảm giác tự do, không bị áp lực, dân chủ thái quá). ) cuối cùng sẽ vượt qua tuổi già. những vấn đề cụ thể.