Từ lúc bé Híp sinh ra đến khi bé được 4 tháng, lúc nào bé cũng bị đái dầm kéo quần xuống. Cả ngày chỉ có bà và bà phải giặt quần áo cho bọn trẻ. Mùa hè nóng nực, có những ngày không có quần, tã cho con mặc. Tôi nghĩ điều đó là bình thường vì bạn đang cho con bú. Mẹ kiêng khem cẩn thận nên con phát triển rất tốt, không đi tiêu nhưng rất đều, chiều nào con cũng đi vệ sinh, chỉ tội liếm quần thôi. Cô ấy nói không sao đâu, tất cả hoa tử đinh hương và hoa cải dầu sẽ ổn thôi.
Tuy nhiên, đến tháng thứ 5, mẹ bắt đầu cho bé ăn dặm nhưng vẫn không thấy chuyển biến. Và sau đó một người hàng xóm nói với tôi rằng nếu tôi uống nước từ bông tai, tôi sẽ khỏi bệnh. Mẹ đem cây cỏ sữa đi sao vàng rồi cho uống và thấy hiệu quả thật. Nhưng không may, sau khi tôi uống xong, mấy ngày sau, mẹ tôi không chịu đi vệ sinh. Trẻ bị táo bón…
Sáng nào mẹ cũng cho con ngồi bô, ngồi đến đỏ cả mông mà vẫn không thấy dấu hiệu khả quan. Tôi chỉ thấy khuôn mặt…tinn…nhỏ bé, cau có như một con khỉ. Bác sĩ H cho biết, trẻ bị táo bón là chuyện bình thường. Ra hiệu thuốc mua mấy cái thụt và đi ị ngay. Anh mang về mấy viên bảo em giữ vết lõm cho anh. Tôi nghĩ, nếu như vậy sẽ thành thói quen thành phản xạ, cứ lùi một bước là chết. Không thể lạm dụng viên thuốc đó mãi được. Không được, tôi phải nghĩ ra cách đơn giản hơn mà không cần uống viên thuốc đó. Mẹ than thở với mấy chị em ở chỗ làm, mẹ có tiếng chọc mông bằng ngọn rau muống, khi mẹ buồn là ị ngay. Buổi tối, mẹ tôi làm theo lời dặn, rửa ngọn mâm xôi bằng nước sôi để nguội rồi tước lớp vỏ ngoài của ngọn rồi hái. Chọn cái thứ nhất thì chả thấy gì, cái thứ hai thì vừa lạ vừa buồn cười, mặt bắt đầu tái đi, chả phản ứng gì cả. Và… ôi chao, mẹ tôi đi ị sau 4 ngày đầy khó chịu và đau bụng. Mẹ và bà vừa vui vừa cười. Con không biết khi nhìn thấy mẹ và bà cười, con cũng vui vẻ cười theo.
Tôi dùng 2 lần thấy hiệu quả rõ rệt và từ đó không bao giờ bị táo bón nữa. Mình chia sẻ kinh nghiệm này với mẹ Bông, mẹ Tép gọi điện cảm ơn.
Mẹo này vừa hay vừa không tốn kém. Nếu bạn muốn thử nó, nó sẽ không gây hại gì.